Thơ: Thương nhớ Đức Cha Phaolô Maria

Phaolô Maria kính yêu!
Tên cha mãi đẹp nơi nhiều giáo dân
Tạ ơn Chúa mãi vô ngần
Gửi cha đến với muôn phần đoàn con.

95 năm sống vuông tròn
Vì “Yêu” cha chịu hao mòn tháng năm
Mân Côi lần hạt chuyên chăm
Bí tích Thánh Thể “của ăn” suốt đời.

62 năm trọn lời mời
Hồng ân Linh mục sáng ngời Muối – Men
Đời cha tựa đóa hoa sen
Nhiêu khê đến mấy chẳng nhem bụi trần.

30 năm với Thiên Ân
Thánh chức Giám mục thêm phần hy sinh
Con xin “cùng chịu đóng đinh
vào Thập giá với Kitô muôn đời”.[1]

Miệng cha hát mãi không ngơi
Lời kinh chúc tụng ơn Trời thương ban
Giọng cha ấm áp dịu dàng
Nụ cười nhân hậu tỏa ngàn Yêu Thương.

Bỗng nghe…

Tin cha giũ áo phong sương [2]
Để đi vào chốn Thiên Đường uy linh
Được hưởng no phỉ ân tình [3]
Quê hương vĩnh cửu Thánh Linh tuyệt vời.

Bao lời thương nhớ không ngơi
Của đoàn con cái khắp nơi gửi về
Hóa thành bất tử muôn bề [4]
Thời gian miên viễn chẳng nề quên nhau.[5]

Lòng se – tim chặt nhói đau
Bóng hình xa mãi âu sầu cha ơi!
Nhưng xin tuân mệnh ý Trời
Cha về bên Chúa dâng lời ngợi ca.

Cha ơi! Cha đã nở hoa
Trong trái tim của giáo đoàn chúng con
Nguyện xin tình Chúa vuông tròn
Đón cha về hưởng Nước Non Quê Trời.

Thiên Nhân, OP – 30/8/2022

[1] “Cùng chịu đóng đinh vào Thập giá với Chúa Kitô”: Châm ngôn đời giám mục của Đức cha Phaolô Maria.

[2] “Giũ áo phong sương”: giũ đi nỗi vất vả, gian nan trong cuộc sống trần thế để về với Chúa.

[3] “No phỉ ân tình”: Hưởng trọn và no say ân tình của Thiên Chúa trên Thiên Đàng.

[4] “hóa thành bất tử”: Cha đã trở thành bất tử trong trái tim của muôn người.

[5] “Thời gian miên viễn”: Dù cho thời gian có lâu dài đi chăng nữa, thì bóng hình của vị cha khả kính vẫn chẳng bao giờ phai mờ trong tâm hồn biết bao người con cái.